Căn phòng đó là nơi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng làm việc hằng ngày. Nhìn qua tuyệt nhiên không thấy tranh tượng hay những bộ bàn ghế xa hoa. Còn nếu để ý kỹ hơn sẽ thấy căn phòng có cả chỗ bong tróc sơn.
Điều đặc biệt ở căn phòng ấy chính là sách, rất nhiều sách. Sách trên kệ, sách trên bàn làm việc, trên tường có một bức ảnh Bác Hồ. Đúng là một căn phòng bình dị.
Trước đây tôi đã từng nghe nhiều mẩu chuyện về cuộc sống giản dị của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng. Những chuyện đó được bạn bè đồng nghiệp của ông kể lại khi ông đã giữ những vị trí quan trọng của Đảng.
Với cương vị đảm nhiệm 3 chức vụ cao nhất của Đảng, Nhà nước và Quốc hội, nhưng ông vẫn sử dụng xe công vụ vốn là một chiếc Toyota Crown cũ (đời 1998) có tuổi đời đã 26 năm.
Hay chuyện những sinh viên Văn khoa khóa 8, Đại học Tổng hợp Hà Nội: Các nhà báo Dương Đức Quảng, Vũ Duy Thông, Dương Quang Minh, Trần Đức Chính… từng kể rằng, khi người bạn đồng môn của họ là người đứng đầu Thủ đô, ông vẫn lặng lẽ nhờ người chở mình đi xe máy về thăm Khoa Văn trong sự ngỡ ngàng của thầy cô và bè bạn.
Ông vẫn chỉ là một người học trò đã cao tuổi trở về trường, không khoa trương mà rất đỗi gần gũi, bình dị. Và ngay cả khi ông đã là Tổng Bí thư, Chủ tịch nước cũng vậy. Đó là khi đi dự gặp mặt lớp cũ, ông nói: “Xin cho em, cho tôi bỏ mọi chức tước bên ngoài căn phòng này. Em đến đây mãi mãi là học trò của các thầy, các cô ngày nào. Tôi đến đây mãi mãi là bạn học của các bạn… Chức tước như phù vân!”.